176. Sự khác nhau giữa lễ Rửa tội và Báptem? Tôi có cần chịu lễ Rửa tội không?
+ Ngay chữ dùng để gọi cũng khác nhau. Chữ Báptem là dịch âm tiếng Hilạp, có nghĩa là 'nhúng cho ướt, dìm cho ướt.' Về nghi thức cũng khác:
Lễ Rửa tội dùng 'nước Thánh'(?) Theo cách gọi của người Lamã giáo để rảy rửa tội. Còn phép Báptem theo Kinh thánh dạy, miễn nơi nào có nhiều nước, và nghi thức là dìm người chịu Lễ xuống nước (Mathiơ 3:6; Giăng 3:23; Công 8:36).
Mục đích 2 lễ cũng khác nhau :
- Người Lamã giáo chủ trương lễ Rửa tội sẽ làm người chịu Lễ được sạch tội. Còn phép Báptem theo Kinh thánh dạy 'là cơ hội để người chịu Lễ công khai tuyên bố đức tin đồng chết, đồng chôn và đồng sống lại với Đức Chúa Giêxu.'
- Người theo Lamã giáo, thì dĩ nhiên người đó phải chịu lễ của người Lamã giáo. Riêng người Tin lành tin Đức Chúa Giêxu theo Kinh thánh dạy, biết rằng tội lỗi con người không thể rửa bằng nước, bằng bạc hay là vàng (I Phierơ 1:18-19; Hêbơrơ 9:22; I Giăng 1:7b) mà phải bằng chính HUYẾT CỦA ĐỨC CHÚA GIÊXU. Nếu tội chúng ta có thể rửa bằng nước được thì Đức Chúa Giêxu không cần đến thế gian. Cho nên người Tin lành chỉ tin Đức Chúa Giêxu để được tha tội rồi chịu Báptem để bày tỏ đức tin.
Tôi không biết bạn là người theo tôn giáo nào. Nếu bạn theo Lamã giáo thì bạn phải thi hành giáo lễ của họ dạy; còn nếu bạn tin Đức Chúa Giêxu thì bạn phải theo điều Chúa Giêxu dạy trong Kinh thánh.
177. Một người tin Chúa chưa chịu báptem có được cứu không?
+ Câu trả lời ở chỗ lý do tại sao người đó chưa chịu Báptem?
Tại có cơ hội hay không vâng lời Chúa dạy?
Nếu không có cơ hội thì chắc chắn được cứu (tên ăn cướp trên thập tự giá, Luca 23:42-43).
+ Nếu không vâng lời Chúa thì bạn nên xem lại chữ TIN của bạn vì tin có nghĩa là vâng lời.
178. Làm thế nào để BẢN NGÃ chết?
+ Bạn phải nhớ Kinh thánh không hề nói bản ngã CHẾT, mà chỉ nói: BẢN NGÃ CHẾT ĐỐI VỚI TỘI LỖI (Rôma 6:2, 7, 11). Như vậy bản ngã vẫn còn, chính bản ngã khiến cho chúng ta có những cá tánh riêng biệt. Một người mà mất bản ngã thì không còn là người nữa (Đaniên 4:33).
+ Rôma 6:2, 7, 11 giải thích là đừng để bản ngã ở dưới tội lỗi, nhưng ở dưới Đấng Christ. Bản ngã như một cái bóng của bạn, nếu bạn quay lưng về Chúa, thì nó sẽ hiện ra rất lớn đối với bạn; nếu bạn quay mặt về Chúa, nhìn xem Chúa, thì nó sẽ biến mất khỏi bạn.
179. Làm thế nào biết một Cơ đốc nhân được tái sanh? (Hành động, ngôn ngữ)
+ Bạn phải trở lại với phương pháp được tái sanh là: Tin Chúa Giêxu, và bởi quyền năng của Đức Thánh Linh hành động. Lúc ấy, II Côrinhtô 5:17 gọi đó là một người được dựng nên mới theo tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời (Côlôse 3:5-10).
+ Qua Côlôse 3:5-10 trên, chúng ta biết một người đã được tái sanh là người có hành động và ngôn ngữ giống như vậy. Nhưng một người có hành động ngôn ngữ giống như vậy mà chưa tin Chúa Giêxu thì chắc chắn chưa tái sanh, đó chỉ là đạo đức bên ngoài, nhưng đánh giá qua đức tin của người đó nơi Đức Chúa Giêxu. Nói MỘT LỜI: Biết Cơ đốc nhân được tái sanh vì biết người đó TIN Chúa Giêxu Christ.
180. Vì sao một người đã được tái sanh mà chỉ trong vài tháng lại sống trong bản ngã như cũ?
+ Vấn đề là chỗ bạn hiểu lầm về bản ngã. Rôma 6:6 dạy: "Hầu cho THÂN THỂ của tội lỗi bị tiêu diệt đi." Chữ 'tiêu diệt' không có nghĩa là MẤT, KHÔNG CÒN mà chính nghĩa là 'làm cho bất động, vô hiệu hóa đối với chính mình.' Bản ngã vẫn còn ở trong bạn sau khi bạn tin Chúa, được tái sanh. Nếu đời sống bạn để Chúa làm chủ thì bản ngã thuận phục. Ngược lại, bạn không để Chúa làm chủ thì bản ngã sẽ chổi dậy, cai trị bạn.
+ Trường hợp bạn nêu ra, không có nghĩa là người đó chưa được tái sanh nhưng có sự yếu đuối nào đó, khiến người đó lại để bản ngã làm chủ. Bạn đừng gieo rắc nghi ngờ sự tái sanh, nhưng hãy giúp người đó nhận ra sự yếu đuối đểăn năn.
181. Khi một người phạm tội, Chúa sẽ phạt người đó ngay trong hiện tại như Anania và Saphira hay đợi đến ngày phán xét? Có thể Chúa đòi lại không?
+ Có tội thì bị phạt ngay trên đất, trong hiện tại.
+ Nhưng bởi ân điển của Chúa, Ngài chờ đợi (II Phierơ 3:9) kẻ có tội ăn năn để được tha thứ ngay bây giờ và đời sau.
+ Nếu kẻ có tội không ăn năn, thì chẳng những bị phạt ngay bây giờ mà còn bị đoán phạt trong đời sau (Giăng 3:18, 36).
+ Theo Giăng 3:18, 36; Hêbơrơ 9:27 Kinh thánh đã dùng chữ ĐÃ (ĐỊNH), như vậy Chúa không đòi lại, Ngài chỉ tha hoặc không tha.
+ Điều bạn phải lưu ý là: Bạn đã ăn năn về tội của mình chưa?
182. Xin phân biệt LINH - HỒN - THỂ.
+ Trong Thần học có 2 ý kiến :
(1) Nhị nguyên tố: Chủ trương con người có 2 nguyên tố:
- Hữu hình: thể xác.
- Vô hình: tâm hồn, linh hồn.
Căn cứ Sáng 2: 7 Đức Chúa Trời dựng nên con người gồm bụi đất và sinh khí từ Ngài.
(2) Tam nguyên tố: Chủ trương của con người có 3 nguyên tố là: (I Têsalônica 5: 23)
- LINH: phần tiếp xúc với Đức Chúa Trời.
- HỒN: phần liên quan sự sống con người.
- THỂ : phần thể chất hữu hình.
+ Chúng ta có thể dung hòa 2 ý trên là con người có 2 nguyên tố chính :
- Hữu hình: Phần thể xác.
- Vô hình : Gồm 2 phần Linh và Hồn.
183. Cơ đốc nhân sau khi chết đi đâu? Nếu đến Thiên đàng thì giải thích I Têsalônica 4:16-17 thế nào?
+ Căn cứ vào những câu Kinh thánh sau đây: Luca 23:43; 16:22-23; Philíp 1: 23, chúng ta biết Cơ đốc nhân sau khi qua đời thì linh hồn sẽ được ở với Chúa. Còn I Têsalônica 4:16-17 giải thích sự sống lại của thân thể Cơ đốc nhân (I Côrinhtô 15: 52).
184. Tôi có một người chị đã mất trước khi gia đình tôi tin Chúa (mất hồi 9 tuổi vì bệnh). Vậy khi Chúa đến thì chị tôi có được cứu không?
+ Bạn đọc Giăng 3:16, 36 nói về định luật của sự cứu rỗi là AI TIN: Tuy nhiên, đối với những người chưa có cơ hội nghe Tin lành (như chị của bạn), thì Đức Chúa Trời sẽ xét đoán theo như Rôma 2:12-16, nghĩa là theo lương tâm của họ.
+ Dầu vậy, qua Khải 20:11 trước tòa án của Chúa, MỘT TÒA ÁN LỚN VÀ TRẮNG nghĩa là công bình và chung thẩm, thì bạn tin rằng mọi người, kể cả chị của bạn sẽ không còn phải khiếu nại.
+ Việc quan trọng hiện nay là bạn hãy đem Tin lành cho những người còn sống.
185. Người chết bị thiêu có đúng theo Kinh thánh không? Làm thế nào để sống lại?
+ Mỗi dân tộc có cách an táng riêng: Hoặc chôn trong đất, chôn trong hang đá, thả trên sông, biển . . . Đối với người Việt Nam thì tập quán an táng là chôn trong đất. Nhưng một số người vì điều kiện đất chôn không ổn định, hoặc vì quan niệm đức tin (theo Phật giáo, Công giáo) muốn gởi hài cốt vào nơi thờ phượng hoặc vì muốn đem theo khi xuất ngoại, nên đem thiêu.
+ Về phương diện tình cảm, chứng kiến cảnh thiêu khó chấp nhận thì bạn cứ đem chôn. Vấn đề không phải vì đức tin mà là thuận tiện. Dĩ nhiên, hình thức chôn là hình thức được hoan nghinh.
+ Về sự sống lại: I Côrinhtô 15:35-37; Khải 20:13 là lời bảo đảm Phao lô đã dùng hình ảnh hạt giống được gieo kia phải chết đi, tan rã, nhưng sau đó bạn lại thấy nó xuất hiện trở lại.
186. Vật chất có trước, ý thức có sau, vật chất sinh ra ý thức. Nói như vậy có đúng không?
+ Làm sao bạn biết vật chất có trước ý thức? Câu hỏi 'trứng gà và con gà' vẫn làm rối trí các nhà bác học đấy bạn ạ. Trước khi bạn ra đời, cha mẹ bạn đã có ý thức sẽ có một con. Bạn đã ra đời từ ý thức đó. Bạn ra đời rồi bạn mới có ý thức hiện hữu sau đó.
+ Căn cứ vào Kinh thánh, sách Sáng 2: 7 thì bạn có quyền nói vật chất có trước (không phải sinh ra ý thức). Nhưng trong Sáng 1:26 ý thức có bạn thì đã có trước (Hêb 11:3).
IX. NHỮNG VẤN ĐỀ KHÁC
187. Đức Chúa Giêxu chữa bệnh cho một người, tại sao không cho người đó nói lại cho người khác nghe.
+ Bạn phải đọc hết câu Mác 1:45 để cho thấy lý do Chúa không cho tỏ ra phép lạ chữa trên.
+ Từ Mác 1:32-39 mọi người và ngay cả môn đồ của Chúa cũng hiểu lầm mục đích Đức Chúa Giêxu đến trần gian là để chữa bệnh, nhưng Chúa đã giải thích trong Mác 1:38, mục đích Ngài đến là để giảng Tin lành. Chúa không muốn người ta chỉ tin vào phép lạ mà phải tin vào chính mình Chúa (Giăng 2:23-25).
+ Hành động của người đó không vâng lời đem đến hậu quả ngăn trở Chúa giảng Tin lành.
188. Trẻ em mới sinh ra bị dị tật, có phải do tội lỗi không?
+ Sáng 1: 31 cho biết Đức Chúa Trời dựng nên muôn vật là tốt lành, nghĩa là trong đó có con người. Nhưng đến Sáng 3:16-19 tội lỗi đã xen vào và bắt đầu có những đau đớn, bệnh tật. Tuy nhiên, chúng ta cũng không nên đổ hết trách nhiệm cho tổ phụ, mà cũng do chính cá nhân chúng ta nữa (Thi 32: 5).
+ Cho nên trẻ em bị dị tật (nói chung là con người) là do tội lỗi đồng thời cũng do cha mẹ di truyền hay do cha mẹ bị bệnh, do môi trường sống (phóng xạ, dùng thuốc sai).
Giăng 9:1-3 có 2 trường hợp: Tội cha mẹ, tội của chính người.
Để con người nhìn biết Đức Chúa Trời đoán phạt tội lỗi của họ, để con người đau khổ mà quay về với Ngài hoặc để Chúa tỏ quyền phép ra như trong trường hợp nầy.
+ Điều quan trọng không phải vì tội nặng, tội nhẹ mà chính bạn phải cảm tạ Chúa khi Chúa còn cho bạn một thân thể khỏe mạnh thì hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời. Và bạn cũng phải ăn ở thánh khiết (Hêb 13: 4) để tránh tình trạng gây bệnh tật cho con cái.
+ Ngược lại, nếu bạn mang dị tật, thì cũng đừng mặc cảm. Vấn đề không phải là có hay không có tội, mà chính là người có tội có biết ăn năn không? Rồi bởi sự vui mừng vì đã được cứu đó, mà bạn vượt qua được mặc cảm để phục sự Chúa (Bạn nên đọc tiểu sử bà Fanny Crosby).
189. Kinh thánh nói: 'Đức Chúa Trời dựng nên mọi vật đều tốt lành' Nhưng tôi thấy con muỗi không tốt chỗ nào cả.
+ Điều tôi khẳng định với bạn là Kinh thánh nói đúng, vì đó là Chân lý là Lời Đức Chúa Trời. Còn những điều chúng ta chưa đủ khôn ngoan để hiểu thì tiếp tục học hỏi, đừng vội nghi ngờ. Một nhà bác học nói: 'Điều ta biết như giọt nước, điều ta chưa biết là cả một đại dương.
+ Đó là đối với kiến thức một con người, huống chi chúng ta đối với Lời Đức Chúa Trời. Câu Kinh thánh mà bạn nói là Sáng 1: 31 sau khi Đức Chúa Trời hoàn thành công trình sáng tạo và trước khi tội lỗi xen vào thế gian làm cho con người mất khả năng quản trị muôn vật.
+ Riêng về con muỗi mà bạn đề cập, có 2 phương diện mà bạn cần lưu ý:
Sau Sáng 3:, con người phạm tội thì mất quyền quản trị không phải chỉ con muỗi làm khổ con người mà còn vô số con vật khác. Đó là hậu quả tất nhiên của tội lỗi mà con người chúng ta đã phạm.
Chữ TỐT của bạn phải được phân biệt :
- Về hình dáng, thì con muỗi cũng như muôn vật, chiếc lá, cành hoa đều tốt (trọn vẹn), đến nỗi ngày nay con người phải lập một môn học: môn SINH HỌC.
- Về công dụng, chắc chắn con muỗi có chỗ tốt chúng ta chưa biết. Thí dụ, con người đang tìm hiểu cách con muỗi làm cho máu ngưng đông, sau khi ra khỏi thân thể.
- Xuất 8: 16-19 Đức Chúa Trời đã dùng con muỗi để dạy cho Pharaôn nhìn biết Đức Chúa Trời. Đối với Đức Chúa Trời, muôn vật đều có ích (Châm 16: 4).
190. Trong những năm tháng Đức Chúa Giêxu thi hành chức vụ trên đất, có bao giờ Ngài bị cám dỗ về mặt tình cảm không?
+ Với Mác 1: 38; Hêb 10: 7 xác định cho chúng ta biết mục đích giáng thế của Đức Chúa Giêxu và Đức Chúa Giêxu biết rõ mục đích đó. Vì vậy, về phương diện tình cảm của Đức Chúa Giêxu:
- Kinh thánh không ghi chép, vì nó không cần cho sự cứu rỗi (Giăng 20: 31).
- Đức Chúa Giêxu có mục đích để giáng thế. Một người vì một lý tưởng nào đó cũng có thể bỏ quên tình cảm của mình (Mathiơ 19: 11-12).
+ Có nhiều Danh nhân, Vĩ nhân cũng đã sống độc thân mà không hề bị cám dỗ trong tình cảm. Bạn hãy nhìn vào những con người đó ngay cả Phaolô, họ còn sống cao đẹp được, thắng được, huống chi Đức Chúa Giêxu.
191. Trước khi Tin lành vào Trung Quốc, nước nầy vốn đã có nền đạo đức cao LỄ NGHI CHI BANG. Trong khi ngày nay, các nước Âu Tây là nước Tin lành mà đạo đức suy đồi.
+ Người Trung Quốc thật đáng hãnh diện về LỄ, tôi tin rằng bởi do Đức Chúa Trời đã cho người Trung Quốc biết Chúa (Công 10: 1-4). Tuy nhiên, nếu so sánh 2 bên Đông - Tây, chúng ta có thể thấy :
- Đông phương: Lễ nhiều (nhân đạo) mà thiếu Chúa (Thiên đạo) vì vậy cần tin Chúa để trọn vẹn.
- Tây phương: Trước đây, họ cũng lễ (hơn 50 năm trước) với những phép lịch sự mà chúng ta ngày nay vẫn còn chịu ảnh hưởng (bắt tay, trọng phụ nữ . . . ). Tiếc thay, khi ở trong ân điển họ lại khinh lờn (Hêb 12: 15; I Côrinhtô 9: 27).
+ Như vậy, không phải vì Âu Tây có Chúa mà trở nên đồi trụy, chính vì họ hưởng phước Chúa mà quên Chúa (Phục 8:11-14).
192. Một người có quyền vì chân lý mà giết người được không?
Đối với quan niệm của thế gian, họ thường lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện, lấy lý tưởng mà họ cần vươn tới để đạp lên kẻ thù và trở ngại. Do đó, thế giới đầy dẫy chiến tranh.
Còn trong Chúa, bạn chưa đọc những lời nầy :
- Mathiơ 5: 10-12 vì cớ Chúa (Chân lý) chịu bức hiếp vẫn vui mừng thay vì trả thù.
- Mathiơ 5: 44, Hãy yêu kẻ thù nghịch mình.
- Luca 23: 34 Chúa (Chân lý) vẫn dạy lòng tha thứ, dầu đang bị kẻ thù đóng đinh.
- Rôma 12: 17; I Phierơ 3: 9.
193. Lòng tôi đầy dẫy sự cảm tạ Chúa, nhưng giữa mọi người tôi không nói được lời cầu nguyện cảm tạ. Tại sao như vậy?
+ Tại bạn tưởng là phải cầu nguyện dài hay văn chương như người chung quanh. Đó là những lời sáo, chưa hẳn là đẹp lòng Chúa (Thi 51: 15-17). Chúa đòi hỏi sự chân thật, nên bạn chỉ cần nói: CẢM TẠ CHÚA vì Ngài cho con . . . Nhơn danh Chúa Giêxu Christ. Amen. Hoặc hát một bài Thánh ca.
+ Bạn hãy dạn dĩ một lần rồi dòng suối cảm tạ sẽ chảy tràn bạn à!
194. Sống trong cảnh nghèo khiến người ta cứ lo kiếm sống, đâu còn tâm trí tin Chúa, dễ phạm tội. Tại sao Chúa đặt họ vào hoàn cảnh nghèo khó?
+ Nói như bạn, thì bạn hiểu lầm người nghèo và có lẽ bạn chưa bao giờ nghèo. Chính những người ở cảnh nghèo lại dễ tin Chúa hơn, bạn ạ. Bạn hãy nhìn vào thực trạng những người tin Chúa.
+ Mathiơ 19: 23-24 Chính Chúa Giêxu phán người giàu có khó tin Chúa. Châm 30: 8-9 cho thấy người nghèo hay giàu đều có vấn đề phạm tội.
+ Chúa không bao giờ muốn con người nghèo khó, mà Ngài dựng nên con người để họ sung sướng (Sáng 1: 26; 2: 8 -9) nhưng do con người phạm tội, chống nghịch Chúa, nên hoàn cảnh nghèo khó đã đến với con người (Sáng 3: 16-19).
+ Tuy nhiên nghèo cũng có những nguyên nhân của nó :
- Có thể do lười biếng (Châm 6: 9-11).
- Có thể do không có phương tiện làm hoặc không biết cách.
- Cũng có thể do không biết tiết kiệm, dầu có làm.
Đôi khi Đức Chúa Trời cho phép người đó nghèo để học tin cậy Chúa
Điều đáng nói là MỘT Cơ đốc nhân có thể nghèo, nhưng NGHÈO MÀ CÓ CHÚA vẫn vui như Thánh ca 211 còn hơn cuộc đời giàu hoặc nghèo mà không có Chúa (Mathiơ 16: 26).
195. Đâu là ranh giới sức riêng và sức Chúa? Vì theo sức riêng thì thất bại, sức Chúa thì kết quả.
+ Khi bạn làm một việc thành hay bại, sau đó bạn nói được như Phao lô trong Philíp 4: 13 thì đó là nhờ sức Chúa. Ngược lại, bạn thấy mình quan trọng (Khải 3: 17; Philíp 4: 13a) thì đó là sức riêng.
+ Điều thứ hai là bạn hiểu lầm kết quả tốt. Đối với quan niệm chung, thì kết quả tốt là thành công trước mắt: Giảng có người tin Chúa, đi buôn được lời . . . Nhưng quan điểm của Kinh thánh thì có những thành công trước mắt như Phierơ trong Công vụ 2, nhưng cũng có những thành công như Phao lô giảng tại đâu cũng bị chống đối. Điều quan trọng không phải là trái trước mắt mà tấm lòng người làm có ngay lành, trung tín không (Mathiơ 25: 14-30. Người trồng, kẻ tưới, nhưng lớn lên phải để dành cho Chúa.
+ Do đó khi bạn làm một việc, bạn tự hỏi :
- Hết lòng nhờ cậy Chúa không?
- Hết lòng dùng các ân tứ Chúa cho để làm?
- Kết quả nầy nhờ Chúa hay nhờ tôi?
196. Cầu nguyện cần có nơi thánh khiết, giường nằm của vợ chồng có thể dùng làm nơi cầu nguyện được không?
+ Bạn biết quí trọng sự cầu nguyện là điều tốt. Nếu nhà ở của bạn có điều kiện thì nên dành một chỗ để cầu nguyện: vì cần yên tỉnh chứ không phải vì sạch sẽ hay vì Chúa ở đó.
+ Bạn cũng đừng quan niệm vợ chồng là ô uế, miễn là vợ chồng giữ tình yêu trong sự thánh khiết (Hêbơrơ 13: 5).
Thi 63: 6, Đavít bảo: "Khi trên giường tôi nhớ đến Chúa." Điều cần khuyên là bạn nên ra khỏi giường, sửa soạn xong rồi cầu nguyện. Đừng nằm mà cầu nguyện, vì bạn sẽ ngủ quên; cũng đừng vì không có chỗ vừa ý mà không cầu nguyện.
197. Người Tin lành khi bình thường cầu nguyện xin Chúa chữa lành những người chưa tin, bệnh không cần cầu nguyện cũng được lành bệnh. Vậy cầu nguyện có ích gì? Ai chữa bệnh cho người chưa tin?
+ Với Thi 103: 3; Êsai 53: 5, điều tôi khẳng định với bạn là chỉ có Đức Chúa Trời chữa bệnh cho con người, dầu tin hay không tin. Lý do khẳng định thì bạn thấy rõ, không phải vì bạn uống thuốc mà chắc chắn được lành hay vì bạn không cầu nguyện mà được lành; nếu vì nhờ dùng thuốc mà chắc chắn lành thì bệnh viện đã không cần nhà xác.
+ Còn người tin Chúa không phải bởi nghi thức cầu nguyện mà được lành nhưng chính là đức tin của họ nơi Chúa Giêxu. Khi Cơ đốc nhân có đức tin thì vấn đề không còn chỉ là để được chữa lành mà thôi, còn là phó thác cho Chúa. Tấm lòng họ đã được bình an như những Cơ đốc nhân trong Đaniên 3: 16-18.
+ Cầu nguyện có ích lắm bạn ạ. Về mặt tâm lý trị liệu, người bệnh đã có khuynh hướng lành bệnh. Về đức tin họ đã đủ để lành, tỉ lệ của Cơ đốc nhân lành bệnh là 100%. Còn người không tin thì không có đức tin cũng không có tâm lý trị liệu, thì chỉ có 10%.
198. Lòng tự ái có giống kiêu ngạo không?
+ Lòng tự ái sẽ sanh ra một trong hai đứa con :
- Nếu người đó kém thiếu, tự ái sẽ sanh ra tự ti mặc cảm, từ đó sẽ sống buồn rầu thụ động.
- Nếu người đó đủ điều kiện, tự ái sẽ sanh ra tự kiêu, từ đó sẽ sanh ra bại hoại, vấp ngã (Châm 16: 18).
+ Tự ti hay tự kiêu đều đưa đến tai hại. Do đó, Đức Chúa Giêxu kêu gọi TỰ BỎ MÌNH ĐI (Mathiơ 16: 24; Mác 8: 34). Phao lô đã học bài học nầy khi ông nói trong Galati 2: 20.
199. Tin Chúa có quyền lợi gì?
+ I Côrinhtô 15: 19 xác nhận có cả 2 quyền lợi. Nếu chỉ có một thì thật là khốn nạn. Quyền lợi đó là gì?
- Giăng 3: 16 Được sự sống đời đời.
- Giăng 1: 12 Được làm con Đức Chúa Trời.
- Giăng 14: 27 Được bình an.
- Rôma 8: 17 Được gia tài.
+ Công vụ 26: 18 gồm tóm tất cả quyền lợi đó.
200. Tại sao Đức Chúa Trời lại chọn dân Do thái làm tuyển dân mà không chọn một dân khác?
+ Câu hỏi của bạn làm tôi nhớ đến một bài thơ :
Đức Chúa Trời kỳ quái
Lại chọn dân Do thái
Đức Chúa Trời kỳ quái
Lại chọn dân Do thái
Chúa đã chọn họ vì đức tin của tổ phụ họ là Ápraham và Chúa đã hứa ban phước cho dòng dõi Ápraham (Sáng 17: 1-3).
+ Tuy nhiên, dầu các dân tộc khác không được Đức Chúa Trời trực tiếp chọn lựa, nhưng qua Đức Chúa Giêxu, các dân tộc khác lại cũng được gọi là dân Thánh (I Phierơ 2: 10).
0 nhận xét: