LooGix
300 CÂU HỎI THẮC MẮC (26-51)

300 CÂU HỎI THẮC MẮC (26-51)



26. Làm thế nào biết chúng ta được Báptem trong (bằng) Thánh Linh, để được mặc lấy quyền phép từ trên cao?
+ Bạn hãy đọc Công vụ 2: để biết những dấu hiệu một người hay một Hội thánh được Báptem bằng Đức Thánh Linh:
  • 2:1 Họ là những môn đồ, nghĩa là những người có đủ điều kiện trong đoạn 1 (biết rõ, tin quyết, quyết tâm làm việc chớ không đứng ngóng lên trời, họ đã hiệp một cầu nguyện, đã loại bỏ những tên Giuđa, đã sửa lại những điều thiếu sót).
  • 2: 1 Đức Thánh Linh đến trên một đời sống, một Hội thánh cầu nguyện với tinh thần khao khát (1:14).
  • 2:4-41 Mọi người đều nổ lực truyền giảng Tin lành, cứu tội nhân.
  • 2:42-49 Có những đời sống hiệp một, vui mừng, yêu mến Lời Chúa.
Bạn đọc cả sách Công vụ, mỗi lần Đức Thánh Linh đầy dẫy, thì dấu hiệu đó xảy ra.
27. Tôi ở với một người ngoại đạo. Thời gian qua tôi thuyết phục ông ta tin Chúa. Ông ta vẫn đi nhà thờ, vẫn cầu nguyện, đọc Kinh thánh. Nhưng về nhà, ông ta đối với gia đình khó khăn, hay chưởi bới, thậm chí nói xúc phạm đến Chúa. Tôi nên làm thế nào?
+ Tại sao có tình trạng đó?
  1. Vì tánh tình? Vì thói quen? Vì thất chí với hoàn cảnh? Vì bịnh hoặc do sức khỏe kém nên dễ sinh bực dọc? Vì tin Chúa mà không hiểu nên đời sống chưa được tái sanh? (Phải biết lý do thuyết phục tin Chúa. Có khi bị thuyết phục sai).
  2. Và có thể do người vợ không biết cách xử sự (Châm 15:1). Sự xúc phạm đến Chúa có thể do người vợ gợi ra lúc người chồng đang nóng giận.
+ Đề nghị bà nên áp dụng lời Chúa dạy trong Châm 15:1; I Côrinhtô 7:34 và I Phierơ 3:1-6, chắc chắn gia đình bà sẽ thay đổi. Điều mà bà cần làm ngay là thay đổi cách xưng hô, không nên gọi chồng là ông ta, ít nhất cũng gọi là anh hay ông ấy.
28. Xin cho biết số phận của những người tin Chúa rồi bỏ cuộc. Vậy họ có cơ hội để được cứu rỗi không?
+ Chữ 'bỏ cuộc' phải được xác định rõ là bỏ cuộc thế nào?
  1. Vẫn tin Chúa, nhưng không còn đi nhóm, không còn sốt sắng vì lý do gì đó.
  2. Hoặc bỏ cuộc là chối bỏ đức tin, không còn tin Chúa.
+ Trường hợp (1), người đó vẫn được cứu rỗi, vì vẫn còn tin Chúa, nhưng sẽ giống người được cứu dường như qua lửa (I Côrinhtô 3:15). Tuy nhiên, tình trạng nầy sẽ dẫn đến bỏ cuộc là bỏ cả đức tin. Do đó họ cần được nhắc nhở, tỉnh thức.
+ Trường hợp (2), vì đã chối bỏ đức tin, nên giống Hêb 6:4-6, nếu họ không ăn năn.
+ Dầu sao, cả hai trường hợp đều cần bạn đến an ủi, cảnh tỉnh để họ ăn năn như Chúa dạy trong Giuđe 22-23. Điều tôi mong ước là cá nhân bạn đừng bỏ cuộc (I Côrinhtô 9:24). Nếu bạn là người đang bỏ cuộc thì xin Chúa cho bạn ăn năn.
29. Tự tử thì có tội, nhưng nếu tự tử mà không chết thì có tội không?
+ Câu hỏi của bạn có 2 trường hợp:
  1. Nếu bạn là Cơ đốc nhân: Bạn đã không làm gương tốt bằng đời sống tin cậy Chúa. Hành động tự tử (dầu không chết) đã nói lên sự vô tín của bạn (Hêbơrơ 3:12, 19).
  2. Nếu bạn không phải là Cơ đốc nhân: Dầu bạn chưa chết, thì bạn vẫn là một tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời, vì chưa tiếp nhận Chúa Giêxu (Giăng 3:36)
Tuy nhiên, cả 2 trường hợp phải cảm ơn Chúa là Ngài còn cho bạn sống để ăn năn, hoặc tin Đức Chúa Giêxu Christ (nếu chưa tin), hoặc ăn năn sự vô tín của mình (nếu đã tin).
30. Nguyên nhân nào khiến Hội thánh không phát triển?
+ Phải nhờ ơn Chúa ban sự khôn ngoan, bình tỉnh tự xét theo những lý do sau đây:
  1. Do thiếu ý thức trách nhiệm đối với Chúa, đối với linh hồn tội nhân hư mất, đối với anh em trong Hội thánh, đưa đến thiếu cầu nguyện, thiếu Lời Chúa.
  2. Phải cầu nguyện xin Chúa cho Hội thánh và chính mình, dùng Lời Chúa để giải bày khích lệ.
  3. Do không biết hướng dẫn (điều động nhân sự). 
    Tổ chức những buổi huấn luyện giúp anh em trong Hội thánh biết cách đi ra chứng đạo, chăm sóc, biết khai thác và sử dụng khả năng trong Hội thánh.Đến học hỏi, quan sát cách điều động nhân sự nơi các Hội thánh phát triển.
  4. Do thiếu hiệp một trong Hội thánh. Đây là lý do đáng sợ. Hãy tìm một vài người thấy được vấn đề dâng thì giờ cầu nguyện, hạ mình ăn năn trước mặt Chúa. Và tổ chức những Hội đồng Bồi linh để Chúa dùng Lời Chúa đem lại sự phục hưng trong Hội thánh.
  5. Do không muốn phát triển: Vì ngại mệt nhọc vì khó khăn bắt bớ. Đừng nhìn vào một người nào, hãy học câu Chúa trả lời cho Ê li trong I Vua 19:18 và tìm một, hai người sẵn sàng dâng mình âm thầm cầu nguyện, đi ra chứng đạo, chăm sóc, thăm viếng.
+ Điều quan trọng là không vì cớ đó nản lòng hay gây thêm chia rẻ trong Hội thánh (Rôma 11:1-5).
Cũng đừng hiểu lầm là Hội thánh phát triển là Hội thánh có những tổ chức chi li, hoặc làm những việc ồn ào, nhưng là một Hội thánh biết lo giảng Tin lành và yêu thương chăm sóc nhau trong Lời Chúa. 
31. Hướng phát triển tương lai của Hội thánh có liên hệ đến việc chứng đạo thế nào để có thể đạt được kết quả nhiều hơn như ý muốn của Chúa? (Trong một nước như Việt Nam hiện nay).
+ Từ trong Kinh thánh, chúng ta đã nghe chính Đức Chúa Giêxu vạch ra hướng phát triển tương lai cho Hội thánh chung toàn thế giới trong Mathiơ 24:14; 28:19-20; Mác 16:15; Công vụ 1:8).
32. Hội thánh Tin lành Việt Nam có tổ chức Hội đồng Mục sư để lo bàn việc phát triển Hội thánh không?
+ Hội thánh Tin lành Việt Nam có tổ chức Hội đồng Mục sư, Truyền đạo (có khi gọi là Hội đồng giáo phẩm) cấp Tổng liên hội, Địa hạt hay khu vực. Thường trong các Hội đồng này có những mục đích:
  1. Bồi linh chức vụ qua sự giảng dạy.
  2. Cầu nguyện cho nhau và công việc Chúa chung.
  3. Bàn định những công việc liên quan đến chức vụ để phát triển công việc Chúa.
+ Tuy nhiên, nếu có những ý kiến liên hệ công việc chung về tổ chức, về tín lý thì đề nghị lên các Hội đồng Địa hạt  hoặc Đại Hội đồng Tổng liên hội.
+ Nên nhớ, Hội đồng Mục sư, Truyền đạo chỉ giải quyết việc thi hành chức vụ. Còn quyền quyết định công việc, đường lối Hội thánh là do Hội đồng Địa hạt, hay Đại Hội đồng Tổng Liên Hội.
33. Hội thánh Tin lành Việt Nam có quan tâm đến những vấn đề xã hội (cứu giúp trường hợp thiên tai, người nghèo . . .) không?
+ HTTLVN có quan tâm đến công tác xã hội, vì đó là lời Chúa dạy (Mathiơ 22:39; Giacơ 1:27; 2:15-16; I Giăng 3:17-18).
+ Tuy nhiên, đó không phải là mục đích chính của HTTLVN, như Chúa dạy trong Mác 1:38. Nghĩa là HTTL có mục đích chính là giảng Tin lành bình an, vui mừng, đem lại sự sống và sự sống phong phú, đó là căn bản giải quyết sự nghèo thiếu.
+ Dầu vậy, từ trước đến nay vì nguồn tài chính của Hội thánh đều do sự dâng hiến của các Cơ đốc nhân, không từ những phương cách kinh doanh cho nên công tác xã hội của Hội thánh Tin lành Việt Nam còn hạn chế.
34. Đối với công việc Chúa chung trong Hội thánh, thì người có trách nhiệm nặng là Chủ tọa? Ban trị sự? Hay mỗi tín hữu?
+ Bạn đã dùng từ ngữ rất đúng là 'công việc Chúa chung.' Đã là chung thì ai cũng có trách nhiệm như nhau.
+ Tuy nhiên, trách nhiệm mỗi người khác nhau về công tác. Như I Côrinhtô 12:12-30 đã dạy:
  1. Trách nhiệm chung là lo cho cả thân thể lớn lên, mà thân thể chỉ có một.
  2. Thân có nhiều chi thể, mỗi chi thể có vị trí, công việc khác nhau, nhưng chỉ hiệp thành một thân. Chi thể nào cũng cần yếu, cũng quan trọng.
+ Trong Mathiơ 25:14-30, Đức Chúa Giêxu đã không đánh giá trên trách nhiệm 5, 2, 1 ta lâng, mà trên tinh thần thi hành trách nhiệm có ngay lành, trung tín không.
35. Để được làm Mục sư, thì cần phải như thế nào?
+ Trước hết cần phải hiểu hai chữ 'Mục sư': Mục là chăn (chăn nuôi), sư là thầy (người dạy). Vậy Mục sư là người thầy cho đời sống tín hữu như một người chăn nuôi (con chiên).
+ Làm Mục sư cần có 2 điều kiện:
  1. Đối với chính mình: (I Timôthê 3:1-7) Phải là người đã tin nhận Đức Chúa Giêxu làm Cứu Chúa, đã học qua những khóa Kinh thánh căn bản: Phước Âm yếu chỉ (khi Báptem), Kinh thánh đoản kỳ, Trường Chúa nhật, và đặc biệt qua trường Thánh Kinh Thần Học.Phải có đời sống sốt sắng hầu việc Chúa và biết rõ mình được chính Đức Chúa Trời kêu gọi vào chức vụ này.Phải tỏ ra nếp sống đạo đức tin kính.Tất cả những tiêu chuẩn trên phải được Hội thánh tại địa phương mà người đó đang sinh hoạt và Giáo hội cấp địa hạt, Tổng liên hội chứng nhận.
  2. Đối với tha nhân: (Thi 23; Mathiơ 28:19-20) Phải là người yêu mến linh hồn tội nhân để giảng Tin lành cứu họ và yêu mến Hội thánh của Đức Chúa Trời để hết lòng lo cho anh em tín hữu được hiểu biết Chúa.
36. Tư cách người lãnh đạo Thanh niên phải như thế nào để Thanh niên có sự phát triển?
+ Tôi đề nghị 3 từ cho người lãnh đạo Thanh niên:
  1. Thân thiện: Tuổi trẻ là tuổi thích tâm sự, thích yêu thương. Vì vậy, người lãnh đạo Thanh niên phải thân thiện với Thanh niên (I Timôthê 5:1-2). Từ sự thân thiện đó mới cảm thông được với Thanh niên và được cảm thông lại. Sự cảm thông này sẽ giúp hiểu được Thanh niên, từ đó sự lãnh đạo sẽ có hướng đáp ứng nhu cần.
  2. Thẳng thắn:Châm 29: 25 dạy sự sợ loài người là một cái bẫy, lãnh đạo là phải có sự can đảm, từ sự can đảm mới thẳng thắn. Thanh niên là tuổi thích liều, như xe không có thắng, nếu người lãnh đạo nhút nhát thì không thể khiến Thanh niên tin phục. Hãy tạo sự tin phục bằng sự thẳng thắn. Dĩ nhiên, từ sự thân thiện mới thẳng thắn được khi cần quở trách.
  3. Thành thật: Điều làm mất tín nhiệm trong lãnh đạo là sự giả dối.Ê phêsô 4:25 dạy phải chừa sự nói dối.Mathiơ 25:21 Đức Chúa Giêxu cũng đòi hỏi phải ngay lành. Hãy thành thật với chính mình và với Thanh niên.
+ Khi thành thật thì mới thân thiện, thẳng thắn được. Khi thẳng thắn thì mới tỏ ra thành thật, thân thiện được. Không thể thiếu một trong ba.
37. Nếu một diễn giả giảng trên tòa giảng mà giảng theo ý riêng của mình, mang tính chất ác ý, người nghe có thể hỏi tại chỗ được không?
+ Theo nguyên tắc dân chủ, thì người nghe có quyền hỏi ngay. Nhưng để tỏ ra người lịch sự, tôn trọng mọi người và nhất là kính sợ sự hiện diện của Chúa, chúng ta nên nhẫn nại chờ giảng xong, gặp riêng góp ý.
+ Phép lịch sự dạy chúng ta không nên hoan nghinh hay phản đối nơi công cộng cách bất lịch sự.
+ Tuy nhiên cần nói rõ:
  1. Làm thế nào biết là giảng theo ý riêng?
  2. Có thể diễn giả không có ác ý, nhưng tại cách diễn đạt không khéo (như chỉ vào một người), hoặc tại người nghe 'có tịch nên nhút nhít,' hoặc người nghe có thành kiến với người giảng.
  3. Có thể diễn giả thật không ngay thẳng giảng Lời lẽ thật. Nếu vậy, người nghe nên góp ý sau.
+ Rốt lại:
  1. Galati 6:1, nếu người giảng có sai hãy lấy lòng mềm mại sửa họ lại.
  2. Hêb. 3:7, nếu giảng đúng người nghe chớ cứng lòng.
38. Cuộc sống tôi khi suy nghĩ lại, tôi thấy nó là những chuỗi ngày sai lầm và vô ích. Tôi muốn sống theo ý muốn của Chúa. Tôi cầu xin Chúa tỏ cho tôi biết ý muốn của Ngài trên đời sống tôi. Nhưng rồi tôi chẳng thấy điều gì là rõ ràng, điều gì là Chúa thúc giục tôi phải sống thế nào? Tôi không biết đường nào mà rờ và tôi chỉ sống theo ý tôi. Rốt cuộc, tất cả đều vô ích, đắng cay.
+ Đa số Cơ đốc nhân đều có lòng ao ước như bạn: Sống theo ý Chúa. Nhưng rồi cũng đa số dằn vặt vì không biết đâu là ý Chúa. Bạn cần biết 2 điều:
1. Cách biết ý Chúa: Chúa tỏ bằng một trong năm cách:
  1. Qua một cảm giác: bình an, thỏa lòng.
  2. Qua một sự hiện thấy đặc biệt (có thể như chiêm bao của Giôsép).
  3. Qua một dấu hiệu (như Ghêđêôn xin).
  4. Qua một người có ơn Chúa (như Đức Chúa Trời dùng Êsai trả lời cho vua Êxêchia).
  5. Qua Kinh thánh. Tuy nhiên bốn điều trên phải được điều thứ năm kiểm soát. Vì vậy bạn phải đọc, phải học Kinh thánh, vì Kinh thánh bày tỏ trọn vẹn ý Chúa.
2. Biết vâng phục ý Chúa:
  1. Hầu hết đều nghĩ rằng việc gì theo ý Chúa sẽ luôn luôn thành công không bị hoạn nạn, khó khăn, đó là ý nghĩ sai. Lẽ thật là bao giờ ý Chúa cũng tốt lành cho chúng ta vì Ngài là yêu thương, không bị điều ác cám dỗ (Giacơ 1:13)
  2. Nhưng sự yêu thương của Đức Chúa Trời có khi đặt chúng ta trong những cảnh khó theo chúng ta, làm chúng ta tưởng không phải là ý Chúa. Như: Trường hợp Ôsê cưới vợ ngoại tình, rõ ràng là ý Chúa (Ôsê 1:; 3:). Trường hợp Đức Chúa Giêxu, dầu Ngài là Con, nhưng việc phải mang thập tự giá là ý Chúa (Hêbơrơ 5:8).
+ Vấn đề bạn cần là: vâng phục và tin cậy Chúa luôn tốt lành trong mọi hoàn cảnh như Phaolô (Philíp 4:11-12).
II. TÌNH YÊU - HÔN NHÂN - GIA ĐÌNH
39. Làm sao tập trung tư tưởng để học trong lớp cũng như ở nhà mà khỏi bị chi phối bởi một người nào khác?
+ Tôi muốn bạn xác định 'người khác' đó là ai?
  1. Là người thân: như ông bà, cha mẹ, anh chị em. 
    Sự chi phối ắt phải có ít nhiều, nhưng bạn phải xem sự quan tâm của bạn có giải quyết được không. Giải quyết được thì làm ngay (như tiếp lo việc nhà, giúp đỡ tài chánh). Nếu quá khả năng, bạn hãy cầu thay; và bởi đức tin thì sau khi cầu nguyện hãy tin rằng Chúa sẽ giải quyết.
  2. Là người yêu: 
    Vì bạn còn đi học! Bạn phải nhớ bạn còn đi học. Khi bạn nêu lên: Bạn còn đi học, tôi cảm ơn Chúa là bạn biết bạn có nhu cầu quan trọng, biết bạn còn trẻ. Nhớ như vậy, bạn quyết tâm với đức tin sẽ dễ dàng quên. Đồng thời, bạn cũng tránh gợi lại hình ảnh hoặc kỷ niệm.
  3. Là kẻ thù: Hãy làm hòa với họ ngay và tha thứ (Mathiơ 5:23-25). Đừng bao giờ nuôi ý trả thù.
40. Hiện nay sách vở, tập san 'Tình yêu' được bán khắp nơi. Có nên đọc tìm hiểu trước không?
+ Vì bạn dùng chữ 'được bán khắp nơi', nghĩa là nhiều lắm. Vì nhiều nên bạn cần lưu ý có những sách đọc được, có những sách nhảm nhí có hại hơn có lợi.
+ Bạn hãy đọc sách báo để mở mang hiểu biết, chớ không phải để tin. Hiểu biết nghĩa là bạn có suy nghĩ, biết tốt xấu, đúng sai, kể cả chuyện tình yêu. Và quyển sách tốt nhất cho vấn đề nầy là Kinh thánh với lời hứa: Thi 119:1; Giôsuê 1:8.
41. Tôi yêu cô đó nhưng không có sự dạn dĩ nói ra, vậy thì tôi phải làm sao?
+ Có nhiều cách để bày tỏ:
  1. Bạn lựa dịp để nói bằng một câu nhẹ nhàng, hay bằng một cử chỉ thân mật vừa đủ.
  2. Bạn có thể viết thư ngắn cho cô đó hoặc tặng một món quà nhỏ biểu hiện tình yêu như một cành hoa hồng.
  3. Bạn có thể nhờ một người tin cậy như ba mẹ, bạn thân với bạn, mà cũng thân với cô ấy hoặc nhờ Mục sư, Truyền đạo cố vấn.
+ Tuy nhiên, điều quan trọng là: Tại sao bạn yêu cô ấy? Và cô ấy đã tin Chúa chưa? Nếu cô ấy đã tin Chúa và bạn yêu cô ấy vì cô ấy có thể giúp bạn để hai người lập một gia đình trong Chúa, thì hãy dùng một trong những cách trên.
+ Nếu đó là tình yêu thánh khiết trong Chúa, tôi tặng bạn I Giăng 4:18.
Tôi tin rằng bạn không phải là người không có sự dạn dĩ, bằng cớ là bạn đã viết thư nói với tôi.
42. Làm sao làm hòa được với bạn gái đã giận vì một lý do đơn giản: 'Hồi trước có nói chuyện, bây giờ thì ít?'
+ Tâm lý các bạn gái là thích giận hờn một chút, làm nũng một chút . . . Chuyện bình thường!
Hãy đến giải thích rõ một lần và một lần thôi, thêm một câu xin lỗi vì đã làm cho hiểu lầm. Sau đó đừng quan tâm nữa. Lúc giải thích sẽ không chịu hiểu, nhưng để yên về sau sẽ hiểu.
+ Danh ngôn có câu: Đừng giải thích, Bạn ta sẽ hiểu ta, Còn kẻ thù ta thì sẽ không chịu hiểu ta.
+ Tuy nhiên, vì câu hỏi của tuổi Thiếu niên, nên tôi khuyên các em phải nhớ địa vị là Thiếu niên Cơ đốc. Hãy cẩn thận, đừng tập làm người lớn khi chưa đủ lớn.
  1. Em Thiếu niên trai bị giận chả cần giải thích, xin lỗi rồi quên đi, sống vui, để không bị cám dỗ. Nếu tiếp tục bị bạn gái đó quấy rầy, không chịu hiểu, thì hãy nhớ câu danh ngôn trên: Đó là kẻ thù phải tránh!
  2. Em là Thiếu niên gái hay giận, hãy bỏ đi vì là con cái Chúa, hãy đọc những câu Châm . 15:18; Rôma 12:2a.
43. Sau một thời gian yêu nhau, họ xa nhau. Điều đó có hợp với tinh thần Cơ đốc không?
+ Lý do nào họ xa nhau?
  1. Nếu họ xa nhau vì cho rằng không hiểu nhau: 
    Tôi không tin rằng họ yêu nhau, mà chỉ đóng một vở kịch Tình yêu. Vì không hiểu nhau, làm sao yêu nhau?
  2. Nếu xa nhau vì không hợp nhau: 
    Tôi đoán rằng họ còn rất trẻ, vì họ chưa học biết Tình yêu là gì? Làm sao hòa hiệp trong Tình yêu? Hãy khuyên họ đến với một chương trình Tình yêu và học thuộc I Côrinhtô 7:3-4.
  3. Nếu xa nhau vì những trở ngại như:
  • Trở ngại do cha mẹ: Hãy khuyên họ nhẫn nại cầu nguyện và tìm cách giải thích cho cha mẹ hiểu.
  • Trở ngại vì tiền bạc: Hãy chỉ dẫn họ cách xếp đặt cách sống đơn giản như Châm 17: 1; I Phierơ 5: 7.
  • Trở ngại vì thay đổi địa điểm sống: Hiện nay vấn đề có thể giải quyết dễ hơn, chỉ cần hai người biết chờ đợi với tinh thần như Phaolô trong I Têsalônica 2:17.
Dầu vậy, vấn đề giải quyết là:
  1. Họ có thật yêu nhau không? Nếu thật yêu nhau, thì chắc chắn họ sẽ nhớ và tìm lại nhau. Nếu họ không nhớ và tìm lại nhau, thì trước đây chỉ là tình yêu giả dối, mà giả dối thì đó không phải là tinh thần Cơ đốc.
  2. Họ xa nhau, nhưng còn ràng buộc trách nhiệm gì không? Phải nhờ ơn Chúa giải quyết những ràng buộc đó bằng tình yêu thương trong Chúa (Côlôse 3:12-14), để thể hiện tinh thần Cơ đốc còn lại được.
44. Chúa dạy mọi sự phải cầu xin Chúa. 'Mưu sự tại nhơn, thành sự tại thiên.' Vậy chúng ta có nên cầu nguyện Chúa về việc lập gia đình sau nầy không?
+ Bạn học chữ nho rất hay, nên học thêm một câu nữa: 'Tận nhơn lực, tri thiên mệnh.'
Chúa cũng dạy trong Philíp 4:6-7 - Mọi sự, trong đó có cả việc lập gia đình của bạn sau nầy.
+ Điều bạn lưu ý trong khi cầu nguyện là trình nhu cầu, ước muốn cho Chúa, chớ không đòi hỏi. Sau khi cầu nguyện thì có vâng phục sự xếp đặt của Chúa, có thỏa lòng với Chúa không?
45. Tôi là nữ Thanh niên. Có người hỏi tôi tại sao không cầu nguyện để Chúa cho một người Thanh niên nam nào. Nhưng tôi không cầu nguyện nhiều về điều nầy, vì tin rằng Chúa có chương trình trên đời sống mình. Như vậy, phải cầu nguyện nhiều với Chúa hay cứ giao phó cho Chúa?
+ Mathiơ 6:7 Đức Chúa Giêxu dạy không phải vì những lời cầu nguyện nhiều mà Chúa nghe. Nhưng cũng không phải vì không cầu nguyện mà cho là có đức tin giao phó cho Chúa.
+ Vấn đề không phải cầu nguyện nhiều hay ít, mà là đức tin giao phó. Dầu sao, việc hôn nhân cũng là một việc quan trọng, cô tin nơi chương trình của Chúa, thì xin Chúa cho cô có đức tin đến cuối cùng trên Lời Chúa Hêbơrơ 11:6.
46. Mỗi khi cầu nguyện, tôi xin Chúa cho một người bạn trăm năm. Tôi đã cầu nguyện thiết tha, vì đã lớn tuổi mà còn cô đơn. Chúa thấy tôi than khóc nên đã nhậm lời. Nhưng anh ấy không được như tôi mơ ước, bởi vì anh ấy không nghề nghiệp, thỉnh thoảng uống rượu, hút thuốc: gia đình tôi không ai đồng ý nhưng hai chúng tôi vẫn thương nhau, nhưng lắm lúc tôi chán nản.
+ Câu hỏi của cô cho tôi có 3 ý kiến nhận xét:
  1. Cô chưa đến tuổi không còn lập gia đình được.
  2. Cô nên đọc lại Thi 106:13-15 
    Với Thi 106:13-15 chứng tỏ cô quá lo lắng, đòi hỏi Chúa nên Ngài đã cho phép cô gặp một Thanh niên như vậy - để làm tổn hại linh hồn cô.
  3. Cô phải dừng lại và học yên lặng (Thi 37:5; 46:10).
Dầu cô không nói, tôi cũng quyết chắc người Thanh niên đó không phải con cái Chúa vì :
  1. Hút thuốc, uống rượu.
  2. Không lo cho tương lai.
  3. Gia đình sống không sáng danh Chúa.
+ Thế thì cô lấy ý nào bảo Chúa cho, Chúa nhậm lời?
Cô thật yêu anh ấy hay vì sợ cô đơn mà nắm lấy người đó?
+ Dầu sao, tôi cũng cảm ơn Chúa là cô đã nói ra, nên tôi đề nghị:
  1. Cô lập tức dừng lại và đừng nóng vội.
  2. Tập trung thì giờ trau dồi cách sống của người phụ nữ (Châm 31:10, 30), ăn nói dịu dàng, học việc bếp núc, có nghề nghiệp, tánh hạnh vui vẻ.
  3. Cô phải trả lời với anh ấy, nhờ Chúa tạo lập nghề nghiệp và tin Chúa để đời sống được cứu. Chuyện tình cảm khoan nói tới.
47. Làm thế nào để giữ cho gia đình hạnh phúc?
+ Kinh thánh dạy rõ ràng như sau:
  1. Tổng quát: (Mathiơ 22:37-39). 
    Gia đình hạnh phúc là các thành viên trong gia đình yêu thương nhau. Muốn yêu thương nhau thì phải kính sợ Chúa. Kính Chúa mới yêu người được. Vì vậy, cả hai phải kính sợ Chúa.
  2. Thực hành: Hãy đọc và làm theo I Côrinhtô 7:3-5; Êphêsô 5:33.
48. Một số người quan niệm 'Có gia đình phải ra ở riêng', như vậy mới có hạnh phúc. Xin cho ý kiến.
+ Đây không phải là quan niệm mà chính là Lời Chúa dạy (Sáng 2:24; Mathiơ 19:5). Dầu vậy, không có nghĩa  ở riêng là có hạnh phúc, mà là để tránh những sự can thiệp không cần thiết
+ Tại sao Kinh thánh dạy như thế?
Nếu xét về phương diện tâm lý:
  1. Khi người con trai chia xẻ tình thương trước nay cho cha mẹ, nay dành cho vợ. Điều đó tự nhiên làm phát sanh ganh tị, rồi đưa đến những hành động, lời nói, tạo ra cảnh mẹ chồng nàng dâu.
  2. Ngược lại, người con trai về ở nhà vợ, sẽ mang mặc cảm nhờ vợ. Tâm lý ở rễ sẽ gây thành kiến cho người con trai và cha mẹ vợ.
+ Nói như vậy, không có nghĩa là xúi giục Thanh niên lập gia đình đòi hỏi ở riêng. Các bạn mới lập gia đình có nhiều điều cần phải lo như những vật dụng cần thiết, kinh nghiệm gia đình của cha mẹ, kể cả việc các bạn mới cưới phải nhờ cha mẹ giúp coi sóc nhà cửa khi các bạn đi dạo. Một Cơ đốc nhân phải là người con hiếu thảo như Chúa dạy, các bạn nên để cha mẹ xếp đặt và sẵn lòng vâng phục. Nếu có gì không vừa ý, các bạn nhẫn nại giải thích  hay có ý kiến. Hãy để cha mẹ quyết định, các bạn chỉ nên đề nghị. Một ý định đòi ở riêng sẽ gieo vào cha mẹ thành kiến ý không vui cho chồng hay vợ.
+ Nhưng cũng để tránh ý tưởng hiểu lầm mẹ chồng nàng dâu, ông gia chàng rễ. Bậc cha mẹ cũng nên vâng lời Chúa để khuyến khích và tạo điều kiện cho con ở riêng khi nó có gia đình. Nếu con có hiếu nghĩ đến, nó sẽ có lòng sau nầy.
Cha mẹ cũng đừng can thiệp vào những bất hòa của vợ chồng con cái. Lúc nào cũng vâng lời Chúa dạy, khuyến khích con hòa thuận, kết chặt tình vợ chồng (Mathiơ 18:6b).
49. Tại sao phần đông người lập gia đình sau đó thường sa sút dần trong đời sống thuộc linh?
+ Vấn đề nầy phải xét theo 2 trường hợp :
  1. Không phải sa sút: Có khi không phải sa sút, mà chỉ là thay đổi cách hầu việc Chúa.
  2. Có sự sa sút: 
  • Sự sa sút do không biết cách điều hòa cuộc sống chung mới mẻ. Thí dụ như giờ giấc lệ thuộc nhau.
  • Sa sút do nhu cầu gia đình (công việc, tiền bạc) nhiều hơn.
  • Sa sút do để quá nhiều thì giờ lo cho nhau, quyến luyến nhau.
  • Sa sút do việc tin Chúa chỉ để lập gia đình.
+ Nói chung là do sự thiếu hiểu biết, thiếu sự hướng dẫn cho thời kỳ hậu hôn nhân. Cho nên Kinh thánh thường dạy về gia đình trong các thư tín (Êphêsô 5:22-23; I Côrinhtô 7; Côlôse 3:18-25; I Phierơ 3:1-7).
50. Con cái tôi lớn lên hay giao du với người ngoại đạo. Tôi không muốn con tôi yêu người ngoại đạo và đi đến hôn nhân. Như vậy tôi phải cư xử thế nào?
+ Giao du thì chưa phải yêu nhau, đó là bước đầu yêu nhau. Đừng quá nghiêm khắc, vì tình bạn giao du là một nhu cầu. Chỉ nên thăm hỏi, để ý và chỉ dạy.
+ Muốn con lập gia đình trong Chúa là điều đáng cảm ơn Chúa. Nhưng con đủ lớn chưa?
Muốn như thế thì nên gợi ý và chủ động trước. Không ép buộc, nhưng nên khuyến khích và chọn người giới thiệu.
51. Hai vợ chồng đã có con với nhau. Qua thời gian không hiệp ý, không sống chung nhau được nên ra tòa ly dị. Tòa cho phép. Như vậy thời gian sau mỗi người muốn lấy chồng hay vợ khác, thì có được không? Có trái lời của Chúa không?
+ Theo pháp lý thì được.
Nhưng tôi lấy làm lạ, tại sao lúc bây giờ mới sợ trái Lời Chúa? Lúc vợ chồng đang sống với nhau, không hiệp mà muốn ly dị sao không sợ? (Êphêsô 5:21, 33)
+ Trong trường hợp nầy thì theo luật pháp hai bên có thể có chồng (vợ) khác được. Nhưng Hội thánh sẽ không làm lễ, không chủ trương (không có đại diện Hội thánh dự, chỉ cá nhân dự).
+ Dầu sao, lời khuyên cuối cùng là Rôma 12:18. Chắc gì lần kết hôn sau sẽ tốt hơn lần đầu tiên?
Share this article :

1 nhận xét:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...
 
LIÊN HỆ : Quản Trị Website hoithanhnguonsong. Email nguyenxuanquynhms@gmail.com.Cell phone +84 904421360
Copyright © 2011. HỘI THÁNH NGUỒN SỐNG
Tin Lành Cho Người Việt
Proudly powered by website